Ebook Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày - Danh Đường Đa Tiểu Tỷ - Tới chương 40 27/07/2019 Admin Ngôn Tình , Nữ phụ , Xuyên Không Tải Ebook Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày - Danh Đường Đa Tiểu Tỷ Tới chương 40 Epub, Prc/Mobi, Pdf. Đọc truyện Vật Hy Sinh Nữ Phụ Nuôi Con Hằng Ngày của tác giả: Danh Đường Đa Tiểu Tỷ. Truyện cập nhật chương mới nhanh và đầy đủ nhất. Hỗ trợ đọc trên các thiết bị di động và máy tính .Là diễn viên ai cũng mong mình nhận được giải thưởng cao quý khi sự nghiệp diễn xuất của Lạc Kim Vũ đang phát Mệnh lý cho người Nữ sinh giờ Thìn, Thứ Năm ngày 1/12/2022 Dương lịch. Âm lịch là giờ Bính Thìn ngày Mậu Tí tháng Nhâm Tí năm Nhâm Dần (SA TRUNG THỔ). Đời sống vật chất phụ thuộc mức độ trưởng thành và con số chủ đạo của bạn. Nếu làm cố gắng giai đoạn này Vật Hi Sinh Nữ Phụ Phật Hệ Dưỡng Oa Hằng Ngày, Chương 79, Chính văn Chương 79 Nguyên Thủy; Tương Lai; Khác; Diễn đàn; Đăng nhập / Đăng ký . Vật Hi Sinh Nữ Phụ Phật Hệ Dưỡng Oa Hằng Ngày Chương 79 : Chính văn Chương 79. Người đăng: LYSANSAN828 . Ngày đăng: 08:25 01-12-2018 Hy sinh con trai, chỉ số thông minh dưới 0, là nữ phụ số N, còn cùng tên cùng họ với mình Thật tức chết mà! Nếu đổi thành mình, kịch bản pháo hôi giống như vầy mình sẽ làm nhân vật từ vật hy sinh trở thành vai chính" Giờ thì tốt rồi, cơ hội chứng minh đã tới. . Gái già thích ngôn tình Thể loại Ngôn tình, nguyên sang, hiện đại, xuyên sách, tình cảm, HE, 1v1. Là diễn viên ai cũng mong mình nhận được giải thưởng cao quý khi sự nghiệp diễn xuất của Lạc Kim Vũ đang phát triển vượt trội đặc biệt cô còn mới vừa nhận được giải thưởng ảnh hậu Kim Sư. Cô đang vô cùng cảm thấy hạnh phúc thì đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình hào môn trạch đấu đầy máu chó. Trở thành mẹ ruột của vật hy sinh nam phụ. May mắn chính là cô xuyên qua còn kịp lúc, mẹ ruột nam chủ còn chưa lên đài Quyết chí rời khỏi cái nơi đầy thị phi này, nhưng mà...... "Mommy đừng khổ sở, chụt chụt" "Mommy, mẹ cười lên thật là đẹp!" "Mommy, con thật sự rất yêu mẹ đó nha!" Thôi thôi, con trai cũng mang theo đi! Cảnh Tư Hàn bị lãng quên ở xó góc...... Vợ yêu ơi! Người lớn cũng mang theo được không? Lạc Kim Vũ nắm tay Cảnh Gia Dịch đi ra ngoài, đến gần Cảnh Tư Hàn mơ hồ nghe được một giọng nam khá lớn tiếng “Con gái của anh nhìn đẹp thật đó, nhưng nhìn không giống anh chút nào, mẹ của bọn trẻ chắc chắn là một mỹ nhân?”Cô hơi kinh ngạc, liếc Cảnh Tư Hàn, không nghĩ tới người này ra ngoài còn có thể nói chuyện phiếm cùng người lạ, tuy cô cũng đồng ý với ánh mắt tinh tường của vị đại ca của bọn nhỏ xác thật là một mỹ nhân, chỉ là ….., chẳng lẽ Dương Dương nhìn giống bé gái lắm sao?Lạc Kim Vũ cúi đầu quan sát bé đang nhảy nhót lung tung, cậu bạn nhỏ ngẩng đầu, hỏi nhỏ “Mommy nhìn cái gì vậy?”Lạc Kim Vũ đương nhiên sẽ không nói với bé, một tay bế bé lên lên, hôn hai cái ở trên mặt bé “Nhìn Dương Dương, tiểu bảo bối đáng yêu nhất của nhà chúng ta”“Mommy đẹp nhất! Đệ nhất ……, nhất đẹp!” Cảnh Gia Dịch xưa nay không hề keo kiệt lời ca ngợi mommy, lôi kéo cô hô to, hận không thể thông báo cho toàn thế giới Kim Vũ cười ha hả, nhịn không được dùng trán chạm chạm vào mặt bé “Miệng nhỏ này sao ngọt quá vậy, sau này cũng không biết lừa được bao nhiêu con gái người ta nữa đây”Vị đại ca kia tuy đứng xa xa nhưng cũng nghe được cuộc trò chuyện của hai mẹ con Cảnh Gia Dịch, rốt cuộc phát hiện bản thân nghĩ sai rồi, anh sờ sờ cái ót, xấu hổ cười hai tiếng, nhỏ giọng nhìn Cảnh Tư Hàn nói “Ai da! Tôi xin lỗi nha người anh em, mắt tôi không được tốt cho lắm, ha ha ha. Thật sự xấu hổ quá, nhưng hình như vợ của cậu em co hơi trẻ, nhìn giống vị thành niên ……, nên tôi ….., ha ha ha”Cảnh Tư Hàn nhìn hai mẹ con đang đi lại gần mình, tầm mắt dán lên người Lạc Kim Vũ quét từ trên xuống dưới, trong lòng đè nén nghĩ Đúng vậy, cô ấy nhìn qua rất trẻ nhưng không lẽ mình già đến như vậy sao?“Nói cái gì vậy?” Lạc Kim Vũ nhịn không được hỏi một câu, cô thật sự tò mò, mỗi ngày đều mang một khuôn mặt lạnh lùng, nhìn ai đều giống như thiếu anh mấy chục triệu, có thể đứng ở đây nói chuyện bình thường cùng một người xa lạ, rốt cuộc là nói vế đề tài gì? Cảnh Tư Hàn nhanh miệng giành nói trước vị đại ca kia, trả lời “Không có gì, kế tiếp muốn đi nơi nào?”“Xe điện đụng! Tôi vừa mới mang theo con gái từ nới đó qua đây, theo tôi quan sát thì chỉ có hai chỗ này là nhiều trẻ con nhất” Vị đại ca này có lẽ là ngượng ngùng chuyện nhận sai người vừa rồi nên rất nhiệt tình đề cử địa điểm vui Cảnh Gia Dịch vừa nghe đến “Xe”, cũng hưng phấn, múa may tay nhỏ nói “Lái xe! Lái xe!”Bé lao nhao, làm Lạc Kim Vũ đều thiếu chút nữa té ngã, Cảnh Tư Hàn nhanh tay lẹ mắt đỡ cô, kết quả vừa vặn nắm tay cô, lập tức giống như bị bỏng nước sôi lật đật quăng ra, mà Lạc Kim Vũ cũng theo bản năng lui ra sau một đại ca kia nhìn thấy tình huống của hai người, nhịn không được “hắc hắc” cười một tiếng, chả trách “Hiện tại hiếm có vợ chồng trẻ nào mới nắm tay đã thẹn thùng giống hai người đâu!”Lúc này, vợ của anh cũng ôm con gái đi tới, dỗi nói “Sao anh lại đi hướng bên này, khó trách vừa rồi em đi hướng đối diện tìm không thấy anh.”“Anh còn không phải đi theo con ngựa của hai mẹ con nên mới đi đến tận bên này sao?”Vị đại ca lập tức bước lên phía trước, từ trong tay vợ ôm con gái vào lòng, một tay ôm con gái một tay ôm vợ, hôn mỗi người một cái. Hôn xong rồi, còn quay đầu lại nhìn Cảnh Tư Hàn nhướng mày, cho cái ánh mắt, như muốn nóiNhìn, đây mới là phương pháp chính xác đối xử với vợ cùng con!*Chú ý Thông báo từ ad, Từ nay về sau, riêng truyện " Vật hi sinh nữ phụ nuôi con hằng ngày" ad chỉ đăng 1/5 truyện lên diễn đàn, các phần tiếp theo và chương mới nhất ad sẽ đăng trên kênh youtube riêng của ad. Sau 24h, ad sẽ up các phần còn lại lên diễn truyện sau này ad edit, ad sẽ chỉ đăng trên kênh youtube của adCác bạn có thể theo dõi và bình luận truyện ở đó. Dưới đây là đường Link kênh Youtube của mình ypUzps5FDKHãy Subscribe, Đăng ký kênh Youtube của ad để đọc các chương mới thành cảm Tư Hàn ……“Đi thôi, đi đến khi xe điện đụng.” Thật sự không nghĩ lại ngốc ở đây lâu, Cảnh Tư Hàn cất bước đi Kim Vũ không biết anh đột nhiên bị cái gì kích thích, nghiêng đầu nhìn một nhà ba người bên cạnh, vị đại ca kia cười chào hỏi đầy thiện ý, cô nhấp miệng cười chào trở về, cũng xoay người rời đi.“Nhìn cái gì?” Người vợ ghen nhéo vào eo vị đại ca.“Ai” một tiếng “Anh nhìn anh chàng soái ca vừa nãy. Thật không thương hương tiếc ngọc gì hết, cứ giữ cái thái độ này, không chừng ngày nào đó vợ con bỏ đi hết lúc đó mới hối hận”“Lo chuyện bao đồng”Cảnh Tư Hàn lo cắm cúi đi, phát hiện hai người phía sau cũng không có theo kịp, anh vừa quay đầu lại, thì nhìn thấy Lạc Kim Vũ đang ôm con vui vẻ dừng lại trước cửa hàng nhỏ ở ven đường chọn mua nón cùng cài tóc. Anh nhấp môi đứng lại chờ, nhưng phụ nữ đã đi mua sắm thì sao có thể một giây chọn thế anh trơ mắt nhìn Lạc Kim Vũ chọn nón, chọn cài, xong rồi đội cho bé, mỗi kiểu một lần, bản thân cô cũng muốn đội chung kiểu với bé, hai người cùng đội nón rồi thay mang cài tóc, rồi nhìn vào gương, nhìn trái nhìn phải. Mặc dù rõ ràng rất vừa lòng, nhưng lại bỏ xuống qua một bên, sau đó lại thử cái tiếp Tư Hàn không thể hiểu nổi hành vi này của cô, không phải chỉ là một cái nón sao? Không phải đều đội lên đầu? Đổi đi đổi lại có cái gì khác biệt sao? Nghe xong Lạc Kim Vũ trả lời, trong đầu Yến Thanh nháy mắt hiện lên rất nhiều hình ảnh, nhưng thực mau lại phủ định toàn bộ, trực giác nói cho anh, Lạc Kim Vũ không phải là loại người này, nếu cô thật sự có kim chủ, lúc trước cần gì phải khổ cực đi làm diễn viên quần chúng.*Kim chủ kim=vàng ; chủ=chủ nhân. Kim chủ thường là những người có tiền có thế thích bao dưỡng nuôi người khác, kim chủ có thể là đàn ông cũng có thể là phụ nữ, Kim chủ cũng có thể là người có gia đình cũng có thể là người độc thân. Người tìm đến kim chủ thường lấy t1nh dục đổi lấy sự nổi thế anh áp xuống ý nghĩ kia, nhẹ nhàng bâng quơ mà hỏi khéo một câu "Trong ngành này rất ít có người lựa chọn làm mẹ giống như cô."Lạc Kim Vũ cười, nghiêng đầu nhìn bé, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng "Nếu ông trời muốn tặng cho tôi một phần lễ vật, tôi chỉ đành biết ơn giang ha tay đón nhận."Yến Thanh nghe cô nói vậy, ánh mắt lập loè đầy nặng nề dừng ở trên người Lạc Kim Vũ, bắt đầu cuồn cuộn cảm xúc vô cùng phức tạp, giống như vừa mới chịu một trận chấn động tinh thần, nhưng khi Lạc Kim Vũ quay đầu lại nhìn, thì đã thu hồi tầm mắt, giọng điệu khó được mang lên một chút ôn nhu, anh nói"Cô cũng là lễ vật tốt nhất mà ông trời dành tặng cho thằng bé"Ông trời làm cô xuyên vào trong quyển sách này, trở thành mẹ của Cảnh Gia Dịch, cho nên có thể mang theo bé rời xa Cảnh gia, thay đổi vận mệnh trở thành vật hi sinh của bé. Còn không phải là lễ vật tốt nhất sao?Lạc Kim Vũ đối với những lời này của Yến Thanh rất là hưởng thụ, cô nhướng môi cười khẽ, trêu ghẹo nói "Đạo diễn Yến muốn khen tôi cứ nói thẳng, cần gì quanh co lòng vòng như vậy?"Yến Thanh mày kiếm giương lên, trên mặt cũng mang theo ý cười, anh biết nghe lời, nói "Cô là một người mẹ vĩ đại.""Cảm ơn."Lạc Kim Vũ mới phát hiện, bản thân nghe được những câu khích lệ lại sinh ra cảm giác thành tựu hơn mười lần so với đoạt được giải thưởng, cô phát ra nụ cười thật lòng, thái độ đối với Yến Thanh cũng tăng thêm gần gũi, nhìn đối phương bằng một đôi đôi mắt đẹp óng ánh như làn sóng dập dờn trên biển"Thật không nghĩ tới, có một ngày tôi cũng có thể nghe được lời khích lệ từ đạo diễn Yến, thật đúng là thụ sủng nhược kinh."*Thụ sủng nhược kinh được quan tâm mà lo sợ; được thương yêu mà vừa mừng vừa lo."Chẳng lẽ tôi ngày thường nhìn rất hung dữ sao?" Yến Thanh sờ sờ Kim Vũ giả vờ kinh ngạc "Bộ đạo diễn Yến không biết dáng vẻ ngày thường của mình sao. Thời điểm tôi còn hợp tác với đoàn phim 《 Năm mới tết đến 》, không bao giờ nghe được một lời hay từ trong miệng anh."Yến Thanh khóe môi nhếch, nói "Điều đó chứng minh cô làm diễn viên không có thành công như làm mẹ, xin tiếp tục nỗ lực tăng lên kỹ năng diễn.""Tôi thật sự không biết anh đang khen tôi hay đang chê nữa" Lạc Kim Vũ nhăn mũi, giọng nói nhẹ nhàng, nhìn qua hơi có chút đáng nguc Yến Thanh chấn động, phát ra tiếng cười trầm thấp mà sung sướng, anh hiếm khi ở bên ngoài biểu hiện cảm xúc như vậy, nhưng giờ phút này một chút cũng không nghĩ che dấu."Khen cô." Anh cười Kim Vũ cho rằng anh chỉ khách sáo, nhún vai, biểu hiện không sao cả "Ok, cứ cho là vậy đi, vậy cảm ơn ngài đã khen"Yến Thanh cảm thấy nổi buồn bực cả ngày hôm nay đều tan biến vào giờ phút này, hẹn Lạc Kim Vũ dùng cơm là quyết định đúng đắn."Gọi món đi, thời gian này chắc thằng bé cũng đã đói bụng." Yến Thanh nhìn Cảnh Gia Dịch, cố ý nhỏ giọng nghe có vẻ khá thân thiết "Con thích ăn món gì? Để chú gọi cho con."Cảnh Gia Dịch chớp đôi mắt, hơi nghiêng đầu nhìn Lạc Kim Vũ, thấy mommy cười nhìn bé gật đầu, lúc này mới nhìn Yến Thanh nói "Thích ăn trứng."Yến Thanh chạm hai lần ở trên màn hình iPad, sau đó đưa qua trước mặt bé, nói "Trứng sao? Nơi này có rất món, con nhìn xem thích nhất loại nào?"Phòng VIP, nên bàn ăn rất lớn, ba người ngồi có chút trống rỗng, Yến Thanh giơ iPad, cảm thấy khoảng cách quá xa, vì thế lại đứng dậy đi đến bên cạnh Cảnh Gia Dịch, kéo ghế ngồi xuống, nghiêm túc hỏi bé thích ăn món quá trình chọn món, anh lại cẩn thận hỏi Lạc Kim Vũ xem Cảnh Gia Dịch có dị ứng nguyên liệu nào hay không, tiếp theo sau mới Kim Vũ ở một bên nhìn hai người, thật sự không thể tưởng tượng được, một Yến Thanh cà lơ phất phơ trong ấn tượng của cô cũng có một mặt dịu dàng như vậy, nhịn không được cảm khái "Đạo diễn Yến trong tương lai khẳng định là một người ba tốt"Yến Thanh nghe tiếng ngẩng đầu nhìn cô, đột nhiên phun ra một câu "Ừm, vậy cũng phải gặp được một người mẹ giống như cô mới được.""Hả?" Lạc Kim Vũ ngẩn Thanh cười nói "Ở một gia đình phải có đầy đủ cha mẹ thì con cái có thể thực sự hạnh phúc."Lạc Kim Vũ lập tức nghĩ đến Cảnh Tư Hàn, cô yêu thương vuốt đầu bé, đồng cảm như bản thân mình cũng từng bị, gật đầu "Đúng vậy"Chầu cơm này vui vẻ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Lạc Kim Vũ, đặc biệt là ở trên bàn ăn, hành động chăm sóc Cảnh Gia Dịch rất tự nhiên của Yến Thanh làm cô thay đổi ấn tượng ban đầu đối với "đạo diễn Yến độc miệng"."Đạo diễn Yến, anh thoạt nhìn rất quen thuộc với chuyện chăm sóc con nít nha" Lạc Kim Vũ nhìn thấy Yến Thanh múc nửa chén canh, cẩn thận dùng cái muỗng quấy điều giảm bớt độ nóng, dùng tay áp vào bụng chén thử thử độ ấm, mới đem chén canh để trước mặt bàn của bé, không khỏi cảm thán một Thanh dùng khăn lông ướt ấn ấn tay, nói "Bởi vì tôi có rất nhiều con.""Hửm?"Lạc Kim Vũ có chút kinh ngạc, bởi vì Yến Thanh nhìn qua cũng không giống loại người sớm đi vào địa ngục hôn nhân "Sớm biết vậy thì kêu đạo diễn Yến dẫn theo vợ cùng con đến đây ăn cơm thì tốt rồi."Yến Thanh cười "Nếu lũ nhỏ đều tới thì nơi này chắc chắn không đủ chỗ ngồi."Điều này thật sự là làm Lạc Kim Vũ chấn động kinh ngạc, căn phòng này có ít nhất mười mấy cái ghế, vậy mà còn không có chỗ ngồi? Kẻ có tiền đều không để ý đến chính sách kế hoạch của chính phủ hay sao?Yến Thanh nhìn Lạc Kim Vũ trợn mắt lên, trong mắt mang lên ý cười thực hiện được, anh lấy ra di động giải khóa, chạm vuốt vài cái rồi đưa cho Lạc Kim Vũ "Hai mươi mốt cô con gái, mười ba cậu con trai, tổng cộng ba mươi bốn đứa.""Wowwww" Lạc Kim Vũ tiếp nhận điện thoại, vừa thấy, không khỏi kinh sợ thốt ra một trong di động là một tấm ảnh chụp chung, mấy chục đứa trẻ lớn lớn bé bé vai sóng nhau đứng chung một chỗ, Yến Thanh đứng ở góc cuối cùng bên trái, thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều so với hiện tại, cười rất sáng lạn, phía sau có dòng chữ "Cô nhi viện ngôi sao"."Đạo diễn Yến, anh thật đúng là chân nhân bất lộ tướng. Tôi hoàn toàn không nghĩ tới người như anh vậy mà cũng......" Lạc Kim Vũ nói đến một nửa lập tức Thanh liếc cô, nói "Người như tôi? Tôi là loại nào người?"Lạc Kim Vũ cười mỉa một tiếng, chạm chạm ở trên màn hình di động nói "Đạo diễn Yến đẹp trai đến như vậy, trước kia sao không thấy tươi cười chút nào, nếu ở đoàn phim anh giống như trong bức hình này, tôi còn có thể hiểu lầm anh sao?"Yến Thanh tiếp nhận di động cũng nhìn thoáng qua, tùy ý đặt sang một bên, lại không có trả lời Lạc Kim Vũ, chỉ nói "Nếu sau này có cơ hội, cô cũng có thể mang theo Dương Dương đến đó chơi, bọn nhỏ đều rất đáng yếu, cũng rất hiểu chuyện."Lạc Kim Vũ nhìn kỹ anh, cũng không tiếp tục đề tài, chỉ gật đầu "Ok."Ba người gọi không nhiều cũng không ít, nói nói cười cười thời gian cũng trôi qua rất nhanh, Lạc Kim Vũ thấy Yến Thanh đã buông đũa xuống, biết anh đã ăn no, đứng dậy mở túi xách cầm theo bóp tiền, kéo cửa ra, nói với nhân viên phục vụ trực tầng "Chào anh, tính tiền phòng này dùm"Nhân viên phục vụ lập tức mở iPad vuốt vuốt chấm chấm, kính trọng cẩn thận nhìn Lạc Kim Vũ nói "Thưa cô, chi phí phòng VIP 03 của cô đã thanh toán."Lạc Kim Vũ sửng sốt, cô không có nhìn thấy Yến Thanh rời khỏi phòng, anh ta làm cách nào mà thanh toán "Nhưng tôi chưa trả tiền mà""Giám đốc Yến vừa vào tiệm đã nói qua, toàn bộ chi phí ăn uống hôm nay đều tính vào thẻ của anh ấy"Lúc này, Yến Thanh ôm Cảnh Gia Dịch từ phía sau đi ra, Lạc Kim Vũ nhìn anh "Đạo diễn Yến, không phải tôi đã nói là mời anh hay sao?.Yến Thanh hơi rũ mắt đứng đối diện cô, nói "Loại người " mắt cao hơn đầu, không coi ai ra gì, ăn chơi trác táng" ra cửa ăn cơm còn có thể làm phái nữ trả tiền?"Lạc Kim Vũ nhịn không được cười ra tiếng "Ý hồi nãy của tôi không phải như vậy.""Phải không? Tôi còn tưởng rằng vừa rồi cô muốn nói lại thôi, có khi trong lòng cô chính là nghĩ như vậy, nhìn vậy chắc là tôi đã đoán sai." Yến Thanh thuận tay đưa túi cho Lạc Kim Kim Vũ biết đợt trả ân tình này đã không thành công, chỉ đành phải tiếp nhận túi, nói "Hy vọng lần tới đạo diễn Yến cho tôi thêm một cơ hội để biểu đạt lòng biết ơn."Yến Thanh chỉ hơi hơi mỉm cười, Lạc Kim Vũ treo túi trên vai, vươn tay nhìn Cảnh Gia Dịch "Tới, đừng làm phiền chú yến, qua mommy ôm."Đã hơn tám giờ tối, Cảnh Gia Dịch bụng nhỏ ăn no, giờ phút này dựa vào trên vai Yến Thanh có chút mơ màng sắp ngủ, nghe giọng Lạc Kim Vũ xốc mí mắt, còn chưa kịp phản Thanh giơ tay vỗ nhẹ hai cái phía sau lưng bé, nói "Không có việc gì, đi thôi."Lạc Kim Vũ chỉ phải đi theo, một hàng ba người đi ngang qua phòng VVIP 01, phía trước một nhân viên phục vụ đang đi tới trên tay bưng một khay món ăn, vừa đi ngang qua thì nhân viên phục vụ không biết sao trợt chân, khay đồ ăn trong tay nghiêng đổ sang một bên, tô súp lập tức b4n ra tới, Yến Thanh chỉ kịp hơi nghiêng người giơ tay che bé tránh nước súp viên phục vụ còn chưa thể ổn định thăng bằng, bản năng ngã nghiêng vào vách tường khay súp trực tiếp đổ ở trên mặt Thanh bảo vệ bé nhanh chóng lui về phía sau hai bước, Cảnh Gia Dịch cũng bị tiếng đổ vỡ làm bừng tỉnh, ở trong lòng ngực Yến Thanh giật bắn người. Lạc Kim Vũ lập tức đi đến, vội la lên "Không có việc gì đi?"Yến Thanh nhẹ nhàng ôm bé đặt ở trên mặt đất, Lạc Kim Vũ cẩn thận kiểm tra, xác nhận Cảnh Gia Dịch không có bị súp nóng làm phỏng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi."Chú Yến, đỏ." Cảnh Gia Dịch đột nhiên giơ tay chỉ vào tay trái của Yến Kim Vũ lúc này mới nhìn thấy mu bàn tay của Yến Thanh đỏ hồng một mảng, tay áo ướt đẫm. Tình thế cấp bách, cô nắm lấy tay Yến Thanh, gở nút tay áo sơ mi của anh ra, dù sao cũng là tô súp nóng hổi, bị lớp quần áo dính vào ngược lại sẽ bỏng nặng Thanh hơi hơi tránh một chút, nói "Không có việc gì.""Cái này mà còn không có việc gì?" Lạc Kim Vũ không nhịn xuống ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, động tác trên tay nhanh chóng dứt Thanh môi mỏng giật giật, hơi rũ mí mắt che khuất ánh sáng trong động bên ngoài làm kinh động người bên trong phòng VVIP, có người từ trong phòng mở cửa ra, đứng ở cửa trách cứ nói "Mấy người làm cái gì vậy?"Nhân viên phục vụ lập tức tiến lên giải thích, xin lỗi, hình như người nọ uống rượu, cúi đầu nhìn mớ hỗn độn ngoài cửa, reo lên "Làm việc kiểu gì vậy? Không biết Cảnh thiếu đang ở bên trong sao? Rối loạn lung tung, giống cái gì?"Cảnh Tư Hàn chịu tham gia bữa tiệc này cũng chỉ là khách sáo, đã rất có chút chán đến chết, lúc này nghe được tiếng động ngoài cửa, trong lúc vô tình thoáng nhìn ra bên ngoài, nhìn đến một hình bóng quen thuộc, đồng tử co rụt lại, đột nhiên từ chỗ ngồi đứng bật lên, thậm chí không cẩn thận làm ngã ghế ra phía sau, nện ở trên thảm phát ra một tiếng trầm ngoài, một người phụ nữ đang nắm lấy tay một người đàn ông..... là Lạc Kim Vũ?Hết chương 56 Lạc Kim Vũ nghe tiếng hít thở của Cảnh Gia Dịch dần dần vững vàng, tay chân nhẹ nhàng xê dịch cơ thể bé hướng lên trên, để tránh đè ép gương mặt, làm hô hấp không Gia Dịch trong lúc ngủ mơ cũng cảm nhận được cơ thể bị di chuyển, lông mày nhỏ hơi hơi nhíu lại, lẩm bẩm gọi một tiếng "Mẹ."Lạc Kim Vũ không dám lại chạm vào người bé, nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực nhỏ của bé, mắt thấy mày nhỏ dần buông lỏng ra. Lúc này mới vươn tay phải lấy gối, nằm nghiêng cẩn thận quan sát trước cô chưa từng tưởng tượng ra đứa con trong tương lai của mình sẽ như thế nào, sẽ giống ba hay là giống mẹ?Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn tại xem ra, hình như giống cô nhiều trán no đủ, lông mi đen cong vút, miệng nho nhỏ chúm chím, thậm chí ngay cả hai cái xoáy trên đỉnh đầu đều giống y như và mắt lại giống ba, lúc nhíu mày càng mũi nhỏ hình như có hơi thấp, không biết lớn lên có cao như ba thằng bé hay không?Lạc Kim Vũ nhìn nhìn, không biết đến tột cùng là bị nguyên chủ ảnh hưởng, hay là tình mẹ trước kia ẩn sâu trong lòng nay nhờ vậy mà toả sáng, nhịn không được hôn một cái lên trên trán của phải rời khỏi nhà họ Cảnh, thay đổi vận mệnh vật hy sinh nữ phụ, nhưng còn thằng nhóc này thì sao đây?Nếu bé tiếp tục ở lại nhà họ Cảnh, liệu bé có thể thoát khỏi số phận trở thành cục đá kê chân trên con đường phát triển tình cảm của nam nữ chủ?Hay là vẫn thoát không khỏi vận mệnh đã được định sẵn như trong nguyên tác?!Nếu cô đã chiếm cơ thể của nguyên chủ, như vậy thằng nhóc này cũng đã trở thành trách nhiệm của một người vẫn là đi, đi hai người không phải cũng là đi sao?Dù sao Cảnh Tư Hàn cũng không thích đứa con trai này, không chừng còn hận không thể làm cô nhanh nhanh mang rắc rối nhỏ này rời khỏi cuộc sống của anh ta?Nhưng còn cha mẹ Cảnh... Có khả năng sẽ phiền phức. Hơn nữa, quan trọng nhất chính là hiện tại cô không có một đồng cắc nào trong túi!!!Tâm nguyện suốt đời của nguyên chủ chính là gả vào nhà giàu, làm con dâu nhà giàu quý tộc, ăn không ngồi rồi, tiền đếm không hết, còn vụ ra ngoài lao động kiếm sống... Đừng mơ, không có khả được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn chủ quá tự cao tự đại, nói thẳng là nghèo mà được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn điểm cô ta mang thai Cảnh Gia Dịch còn đang học đại học, vẫn chưa tốt nghiệp. Vì sinh con nên học đến năm thứ ba đã nghỉ học, sau khi sinh, trực tiếp dọn vào ở trong dinh thự nhà họ Cảnh, bắt đầu thăng chức làm được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Uyển đối với cô ta rất hào phóng, cho không ít tiền tiêu vặt mỗi tháng, nhưng nguyên chủ ngoài nuôi mẹ ruột, còn tiêu sài phung phí vào quần áo và mớ trang gửi ngân hàng một cắc cũng không có, tiền nợ trong thẻ tín dụng mỗi tháng còn phải nhờ nhà họ Cảnh trả cô phải rời khỏi nhà họ Cảnh, tình trạng hiện tại trước mắt...Một, không có không công không có tiền, còn mang theo một đứa trẻ, thực sự có chút túng nghĩ nửa ngày, Lạc Kim Vũ quyết định ngày mai hẹn Vân Tú Mẫn, mẹ ruột của nguyên chủ ra gặp chủ đối xử với mẹ ruột rất chân Kim Vũ trong lòng âm thầm nghĩ, nếu cô gặp khó khăn, mẹ nguyên chủ có thể ra tay giúp đỡ một chút. Nếu tương lai cô bận việc, không có thời gian chăm sóc bé, để bé cho bà ngoại trông cô cũng yên ý tưởng rất hay, nhưng hiện thực lại hung hăng cho Lạc Kim Vũ một cái tát khá đau."Cái gì?! Mày phải rời khỏi nhà họ Cảnh? Như vậy sao được? Tao không đồng ý!"Lạc Kim Vũ nhìn quý bà ăn mặc sang trọng ngồi đối diện với mình, vừa rồi còn giữ thái độ thân mật, nháy mắt thay đổi sắc mặt như xiếc mặt nạ, đột nhiên phát hiện chuyện cũng không có đơn giản như bản thân cô nghĩ."Hiện tại mày ở nhà họ Cảnh không phải còn rất tốt sao? Ba mẹ Cảnh Tư Hàn thích Dương Dương như vậy, mày lại cố gắng thêm một chút nữa, cố gắng bắt lấy trái tim của Cảnh Tư Hàn thì cái vị trí Cảnh thiếu phu nhân này còn có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay mày hay sao?"Vân Tú Mẫn cũng phát hiện thái độ cự tuyệt vừa rồi của bà quá cưỡng này giọng điệu dịu dàng lại không ít, cầm tay Lạc Kim Vũ nhẹ nhàng vỗ vỗ, nói "Nhiều năm như vậy, hai mẹ con mình cũng ăn không ít khổ, con đều đã quên sao?""Con sống tốt, mẹ mới yên tâm.""Tương lai, Cảnh Tư Hàn hoàn toàn tiếp quản Cảnh thị, đến lúc đó không phải tất cả tài sản nhà họ Cảnh đều là của con với Dương Dương hết hay sao? Đến lúc đó mẹ cũng sẽ đi theo con hưởng phúc.""Kim Vũ, con gái ngoan của mẹ! Ngoan nghe lời mẹ đi, mẹ không hại con đâu."Lạc Kim Vũ nghe bà ta nói một hồi, chậm rãi khép hờ mắt che dấu cảm xúc của bản mẹ này của nguyên chủ thấy thế nào cũng không giống hình tượng "Ngậm đắng nuốt cay, vì con gái suy nghĩ."Vân Tú Mẫn không giống loại người như Kim Vũ nhanh chóng suy nghĩ, lại ngẩng đầu lên, hốc mắt đã chứa đầy nước mắt, nói thẳng không được, giả vờ thảm thương chắc có thể làm bà ta mềm lòng?"Mẹ... Con thật sự là kiên trì không nổi nữa... Thời gian qua con ở nhà họ Cảnh không hế tốt như mẹ tưởng, ngay cả đám người làm cũng không coi con ra gì.""Cảnh Tư Hàn lại là một người cao ngạo tự đại, nhìn thấy Dương Dương thì nhớ tới lúc trước con thiết kế hãm hại anh ta, dù làm cách nào anh ta cũng không thích con.""Thậm chí... Ngay cả Dương Dương... Anh ta nhìn cũng không muốn nhìn...""Hơn nữa, gần đây con còn nghe nói, mối tình đầu của Cảnh Tư Hàn sắp về nước. Đến lúc đó bọn họ nối lại tình xưa, nếu họ có con... Nhà họ Cảnh nơi nào còn có vị trí cho con và Dương Dương dừng chân? Ô ô ô, hu hu hu..."Lạc Kim Vũ vừa khóc lóc, vừa trộm nhìn sắc mặt của Vân Tú Mẫn, thấy bà ta nhăn mày nhíu mi, mở miệng lại không phải quan tâm con gái có bị ủy khuất gì hay không, mà là hỏi "Mối tình đầu? Chưa từng nghe nói qua Cảnh Tư Hàn có mối tình đầu?""Cụ thể con cũng không biết, có lẽ là quen nhau lúc du học ở nước ngoài." Lạc Kim Vũ tiếp tục bịa Tú Mẫn tròng mắt chuyển động, dùng sức cầm tay Lạc Kim Vũ, khuyên tiếp "Không phải con nói hai ông bà già nhà họ Cảnh kia đối xử với con không tệ sao? Nếu thật sự có thứ đồ bỏ gọi là ' mối tình đầu ', đến lúc đó bọn họ cũng sẽ ra mặt nói chuyện giùm con thôi. Dù sao con cũng là mẹ ruột của Dương Dương mà."Tuyến nước mắt của Lạc Kim Vũ rơi xuống như mưa, nước mắt lưng tròng nhìn bà ta nói "Con ở nhà họ Cảnh đã hơn hai năm, nếu bọn họ thật sự có thể nói động Cảnh Tư Hàn, con đã sớm trở thành Cảnh thiếu phu nhân lâu rồi. Hơn nữa, bọn họ rất tốt với con thì như thế nào, chẳng lẽ còn có thể so sánh với con trai của họ sao?"Vân Tú Mẫn mím môi, cảm thấy có chút đạo ta nhìn xung quanh, phát hiện những người khách bên trong quán cũng không có chú ý hai người bọn họ, hai tay chống ở trên mặt bàn, cơ thể hướng về phía trước, nhỏ giọng nói với Lạc Kim Vũ."Cho nên mẹ mới nói với con, dù thế nào thì chỉ có ôm chặt nửa người dưới của đàn ông mới có lợi. Không phải cuối tuần nào Cảnh Tư Hàn cũng đều trở về nhà chính sao? Cũng sẽ có lúc ngủ lại chớ? Con không biết làm chút gì đó sao?"Lạc Kim Vũ ngạc nhiên, hỏi lại "Làm cái gì?"Vân Tú Mẫn nhíu mày, nói "Còn có thể làm cái gì? Giữa nam nữ còn không phải làm chuyện đó sao? Con chỉ cần làm Cảnh Tư Hàn đối với con muốn ngừng mà không được, còn sợ mối tình đầu gì gì đó nữa sao?"Quả thực Lạc Kim Vũ nghe đủ rồi, sau đó cô nhớ lại tình huống lúc trước hai mẹ con nguyên chủ chuẩn bị tính kế chuốc thuốc Cảnh Tư Hàn rồi mang cảm thấy tuy suy nghĩ của Vân Tú Mẫn khiến người khinh thường, nhưng cũng miễn cưỡng xem như phù hợp với tính cách trong nguyên lắc đầu, nói "Chuyện chuốc thuốc ở nhà họ Cảnh khẳng định là không thể thực hiện được, hiện tại ngay cả lời nói anh ta đều không muốn nói với con, sao có thể cùng con... Mẹ, con thật sự không thể làm được. Hiện tại con chỉ muốn mang theo Dương Dương rời khỏi nơi đó, sống cuộc đời tự do..."Vân Tú Mẫn "chặc" một tiếng cắt ngang lời của cô, gương mặt hiện ra một nụ cười tuỳ tiện mà quỷ dị."Con gái của mẹ à, đàn ông mà, cái cây mọc phía dưới không có đầu óc đâu. Chỉ cần con ở trên giường dâm một chút, phóng đãng một chút, Cảnh Tư Hàn còn có thể thờ ơ sao? Nói đến cùng, đàn ông chính là động vật nửa người dưới!""Haizzz! Chuyện này cũng trách mẹ trước kia không nói cho con biết sớm, lúc trước con làm chuyện đó với Cảnh Tư Hàn tuổi còn quá nhỏ, mấy năm nay cũng không có quan hệ với Cảnh Tư Hàn, mấy tư thế đa dạng đó khẳng định con không biết, đợi có thời gian mẹ lại chỉ dạy cho con sau.""Nhưng chủ yếu là con phải biết khôn ra, chuyện đó giữa nam nữ rất đa dạng, nhiều tư thế... Con chỉ cần làm theo lời mẹ là được, phải học tập dâm đãng mới quyến rũ đàn ông được."Lạc Kim Vũ vô cùng hoài nghi có phải cô nghe lầm hay không?!Người này mà là mẹ ruột của sao?!Chẳng những không quan tâm hoàn cảnh con gái mình ở nhà họ Cảnh ra sao, mà hiện tại còn chẳng biết xấu hổ dạy con gái mình "dâm một chút, phóng đãng một chút".Còn chỉ dạy con gái mình phải học tập kỹ năng giường chiếu để quyến rũ hầu hạ đàn ông?Bà này chắc không phải là mẹ ruột rồi, nhìn đi nhìn lại càng giống tú bà hơn!!!!Hết chương 4 Lạc Kim Vũ là một trong số ít hoa đán nhỏ có kỹ thuật diễn tại giới giải trí, dựa vào sức lực của bản thân, tự nỗ lực phấn đấu đi từng bước một mới đoạt được giải thưởng ảnh hậu Kim Sư. *Hoa đán là tên gọi theo Kinh kịch của Trung Quốc, là cụm từ để chỉ người biểu diễn trên sân khấu mang giới tính được kịch bản hay, có danh, có tiếng, đỉnh cao cuộc đời gần trong gang tấc. Sau một giấc ngủ dậy, lại phát hiện bản thân xuyên vào một quyển ngôn tình máu chó vừa mới chửi vào đêm hôm được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn thành người trùng tên trùng họ với cô trong tiểu thuyết, mẹ ruột cặn bã của vật hy sinh nam Kim Vũ còn nhớ rõ, trước khi đi ngủ, trong lòng còn mắng...Chắc tác giả là anti fan của mình rồi!Cho nên mới viết ra loại tiểu thuyết ngôn tình xúc động đầy ngốc nghếch này!Hy sinh con trai, chỉ số thông minh dưới 0, là nữ phụ số N, còn cùng tên cùng họ với mình… Thật tức chết mà!Nếu đổi thành mình, kịch bản vật hy sinh giống như vầy, mình sẽ làm nhân vật từ vật hy sinh trở thành vai thì tốt rồi, cơ hội chứng minh đã Kim Vũ đè đè huyệt Thái Dương đang đau nhức, nằm ở trên giường yên lặng tiêu hóa thông tin về nguyên chủ là con riêng ngoài giá thú, dưới sự dạy dỗ của người mẹ thuộc hàng cực phẩm, ước mơ lớn nhất từ nhỏ chính là gả cho kẻ có tiền, cũng may, cha ruột cũng có chút tiếc, cô vắt hết đầu óc dùng kế bò lên giường tổng giám đốc bá đạo Cảnh Tư Hàn, nhưng kết quả lại không được như ý cùng, dựa vào đứa bé trong bụng mới được nhà họ Cảnh tiếp vào lại bị Cảnh Tư Hàn mãnh liệt phản đối, trở thành một giả phu nhân, không danh không phận sống trong nhà họ chủ làm giả phu nhân, làm cả đời, cho đến khi chết cũng không có chuyển chính chẳng khác gì một vị phi tần bị biếm lãnh cung, nhưng cô ta vẫn còn chưa từ bỏ ý định, luôn miệng khuyến khích con trai làm điều ác. Ý đồ đá xuống nam chủ, đoạt lấy quyền thừa kế, tự lên làm Hoàng Thái Hậu..Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn quả, không có gì gọi là ngạc nhiên, tự tìm đường chết là không thể được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn kêu cô ta chỉ là mẹ của vật hy sinh nam phụ kia chứ!!!May mắn là tuyến thời gian còn tương lai của Cảnh Tư Hàn còn chưa về nước, nam chủ còn chưa sinh ra. Hiện tại cô có thể rời khỏi nơi này, ở trong sách tiếp tục con đường minh tinh, đi lên đỉnh cao cuộc đời, lấy ảnh hậu làm mục có tin tưởng, dựa vào kỹ thuật diễn của mình, cô sẽ leo lên đỉnh cao thêm một lần nữa… Chẳng qua là vấn đề thời gian mà xong!Mặt!Suy nghĩ nửa ngày, vậy mà hiện tại gương mặt này trông như thế nào cũng không biết! Chắc là diện mạo không được đẹp, cho nên Cảnh Tư Hàn mới chướng mắt nguyên chủ như chóng vọt vào phòng tắm, nhìn vào gương trước bồn rửa mặt, Lạc Kim Vũ im lặng…Ha hả, quả nhiên tác giả là anti fan của cuộc có bao nhiêu chán ghét mới sáng tác ra một vai phụ thê thảm như vậy, ngay cả nốt ruồi son dưới khóe mắt cũng giống y như cô ngoài Kim Vũ không biết nói gì hơn, chống tay ở trên bồn rửa mặt, quan sá kỹ chất da… May là nguyên chủ bảo dưỡng rất tốt, còn tốt hơn làn da kiếp trước của xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi!Cô nhắm mắt lại, bắt đầu tự hỏi bước tiếp theo sau khi rời khỏi nhà họ Cảnh phải làm gì để kiếm sống?!Khi cô đang chìm trong ảo tưởng bản thân một lần nữa đứng ở trên sân khấu rộng lớn nhận giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất. Bình tĩnh dõng dạc lớn tiếng nói lên cảm nghĩ đoạt giải…Đột nhiên cảm giác được có gì đó đang giật giật váy, còn chạm vào đùi phải của mình, Lạc Kim Vũ cau mày cúi đầu nhìn má! Quên mất con trai!"Mẹ! Hôm nay ba sẽ đến thăm chúng ta sao?" Thằng bé không cao bao nhiêu so với đầu gối của cô, ngưỡng đầu nhìn cô, giọng nói ngọng nghịu đặt câu Kim Vũ nỗ lực mò tìm trong trí nhớ của nguyên chủ… Thì nhớ ra, hôm nay là chủ sự yêu cầu của cha mẹ Cảnh, mỗi cuối tuần Cảnh Tư Hàn đều phải tận lực trở về nhà ăn cơm một lần, thuận tiện tiếp xúc với con anh ta chỉ là bị cha mẹ hối thúc liên tục, thấy phiền, mới ngẫu nhiên trở về ứng phó cho có vậy Cảnh Gia Dịch mới hỏi cô như thế giới cũ, Lạc Kim Vũ đặt hết tinh thần sức lực vào con đường sự nghiệp, không có thời gian yêu đương, chứ đừng nói có con. Trong suy nghĩ của cô, con cái là chướng ngại vật trên con đường sự khi cô nhìn vào gương mặt nhỏ tròn tròn, đôi mắt đen lay láy không chớp mắt kia đang nhìn vào mắt cô, nghĩ thầm Nhóc con! Cô thật sự không phải là mẹ của con đâu, chờ cô đi rồi, kết cục của con có lẽ sẽ tốt hơn một chút so với trong nguyên mới vừa nghĩ như vậy, trái tim đã nhẹ nhàng co rút đau Kim Vũ ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào Cảnh Gia Dịch, trả lời "Sẽ trở về, có lẽ còn mang theo quà cho con nữa!"Bởi vì tối hôm qua cô nghe mẹ Cảnh gọi điện thoại nhắc nhở, tuần trước Cảnh Tư Hàn không trở về, lần này trở về khả năng mang theo quà tặng tính ra rất Gia Dịch nghe xong, mắt đen lập tức sáng lên, bé dùng bàn tay nhỏ mũm mĩm của mình nắm lấy tay mẹ, biểu tình đầy ngạc nhiên "Thật, thật vậy ạ?!"Con tim Lạc Kim Vũ bỗng dưng mềm nhũn, cười nói "Thật!"Cảnh Gia Dịch bậm bậm miệng nhỏ, cười vui vẻ. Nhưng chỉ chốc lát sau, bé lại lén nhìn mẹ, cẩn thận hỏi "Vậy ba cũng sẽ có quà cho mẹ sao?"Lạc Kim Vũ không thèm để ý, trả lời "Chắc không có đâu!"Cảnh Gia Dịch vươn hai tay nhỏ, nghiêng người về phía trước, ôm lấy mẹ mình, gương mặt nhỏ dính sát vào cổ, nhỏ giọng nói "Không sao đâu ạ, nếu ba tặng quà cho con, con sẽ tặng lại cho mẹ, như vậy mẹ cũng có được quà ba tặng nha!"Lạc Kim Vũ nghe xong chấn động, lập tức nhớ lại khoảng thời gian từ khi bé bắt đầu biết nói…Nguyên chủ vô cùng nghiêm khắc với bé, muốn bé nghe lời, hiểu chuyện, còn phải làm người nhà họ Cảnh vui vẻ. Không những vậy, cô ta còn luôn miệng khóc lóc kể lể bản thân vì bé mà bị bao nhiêu là ủy khuất…Dạy bé, sau khi trưởng thành nhất định không thể quên công ơn nuôi dưỡng của mình, bla bla bla....Lúc đó, thằng bé mới hơn hai tuổi chứ mấy, nhưng đã thật sự nghe hiểu được. Rõ ràng bản thân vô cùng chờ mong quà tặng từ ba, lại nguyện ý đưa ra vì an ủi theo sóng mũi hơi hơi đau xót, sắp kiềm chế không đuọc tuyến nước mắt. Lạc Kim Vũ vươn tay ôm lấy cậu bé trước mặt, ngửi hương vị sữa trên người bé, không biết tại sao mà cảm thấy rất an là cảm giác huyết mạch tương liên sao? Lạc Kim Vũ nghĩ thầm.【Góc kiến thức Huyết mạch tương liên máu mủ ruột rà, có mối quan hệ ràng buộc huyết thống.】"Mẹ đừng khóc!" Cảnh Gia Dịch từ trong lòng ngực Lạc Kim Vũ ngẩng đầu lên, âm cuối run run, thật sự sắp Kim Vũ vội vàng nhìn bé tươi cười, đôi mắt xinh đẹp lập tức trở nên cong cong như trăng lưỡi liềm, toàn thân bao trùm hơi thở dịu dàng mà chính cô cũng không biết."Mẹ không khóc, mẹ đang rất hạnh phúc!"Cảnh Gia Dịch ngơ ngác nhìn mẹ bé, lẩm bẩm nói "Mẹ, hôm nay mẹ cười lên cũng thật đẹp!"Lạc Kim Vũ nghe xong, không thể không cười ha ha, thật đúng là đồng ngôn vô kỵ.【Góc kiến thức Đồng ngôn vô kỵ Trẻ con không biết nói dối, chúng chỉ biết nói ra suy nghĩ thật trong đầu, mặc kệ trường hợp, hay là bất kỳ người nào, chúng đều không kiêng kỵ, nghĩ sao nói vậy.】Quả nhiên, loại khích lệ này đều làm người cảm thấy thoải dùng lực cánh tay ôm bé lên, Cảnh Gia Dịch giật mình phát ra một tiếng hô nhỏ, bỗng phát hiện, xưa nay mẹ đều nghiêm khắc với mình, giờ đây lại muốn chơi với mình, không thể không cất tiếng cười giòn cười yêu kiều đầy dịu dàng quyến rũ của người con gái, đan xen, chồng lên tiếng cười trong sáng như tiếng chuông của trẻ con, xuyên thấu qua cửa sổ đang rộng mở, theo gió đầu thu truyền ra xa, lan rộng ra Tư Hàn mới vừa bước vào trong sân thì đã nghe được động tĩnh từ lầu hai, anh ta ngẩng đầu lên, nhìn đến làn gió nhẹ thổi bay bức rèm màu trắng hơi mỏng phía cửa đoạn cánh tay ngọc thoáng xuất hiện, lưu lại một bóng dáng mông lung đầy yêu sân vườn, người làm vườn đang tưới nước, nhìn thấy Cảnh Tư Hàn, cười chào "Thiếu gia, ngài đã về rồi, khó trách tâm trạng hôm nay của phu… Lạc tiểu thư và tiểu thiếu gia tốt như vậy!"Lạc Kim Vũ yêu cầu người làm trong nhà họ Cảnh kêu cô bằng phu nhân, nhưng tất cả mọi người đều là người làm lâu đời của nhà họ Cảnh, ai cũng biết rõ mọi làm trò trước mặt Cảnh Tư Hàn xưng hô như vậy, chẳng khác nào vác đen đủi trên nhiên, Cảnh Tư Hàn nhíu nhíu mày, nhưng cũng không nói gì, gật đầu, cầm hộp đồ chơi trong tay đi vào Cảnh - Cảnh Sùng Sơn, đang ngồi sô pha phòng khách đọc báo, nhìn thấy con trai về, vẻ mặt vẫn nghiêm túc "Về rồi à!"Cảnh Tư Hàn chào một tiếng "Ba."Thấy Mai Uyển cẩn thận ôm một bình hoa mới vừa cắm xong từ bên hông cửa phòng khách đi ra, mẹ Cảnh nhìn thấy món đồ chơi trong tay con trai, cười nói "Mua thì tốt rồi, mau tặng cho Gia Dịch đi, khẳng định thằng bé sẽ hạnh phúc đến phát điên luôn! Thuận tiện kêu Kim Vũ rời giường xuống ăn cơm sáng giùm mẹ đi con!"Vẻ mặt Cảnh Tư Hàn không kiên nhẫn "Đã mấy giờ rồi còn phải bắt người đi mời mới chịu xuống?""Con hiểu lầm rồi!"Mẹ Cảnh lắc đầu, giải thích "Tuần trước Gia Dịch bị bệnh, Kim Vũ chăm sóc mấy ngày liền, kết quả thằng bé thì hết bệnh, ngược lại đến lượt con bé bị bệnh, còn chưa có khỏe nữa."Cảnh Tư Hàn vừa định vẫy tay kêu người làm, Cảnh Sùng Sơn như mọc một đôi mắt từ phía sau, ngẩng đầu, lớn giọng nói "Con trai của mày, mày không chăm sóc, ngoại trừ mẹ thằng bé ra thì còn có ai?! Chẳng lẽ mày còn muốn hai cái thân già này thức suốt đêm chăm sóc giùm con của mày nữa sao hả thằng bất hiếu kia!!!"Cảnh Tư Hàn môi mỏng bậm chặt, cuối cùng vẫn cất bước đi lên tới trước cửa, Cảnh Tư Hàn giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa, tiếng cười "Ha ha hi hi" trong phòng lập tức đột nhiên im gái đứng ở mép giường ngẩng đầu, nụ cười bên miệng còn chưa kịp giấu đi, khóe mắt đuôi lông mày còn mang theo một tia phong tình động lòng chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu trắng tơ tằm, bên trong không mặc áo ngực. Bởi vì khom lưng đùa giỡn với con trai, động tác quá mạnh lộ ra hơn nửa bầu ngực tuyết trắng, thậm chí mơ hồ nhìn thấy đỉnh phấn hồng nho nhỏ lẽ là bởi vì ngược sáng, cho nên làm toàn thân bao trùm một lớp ánh sáng màu vàng nhạt, vô cùng dịu dàng tốt đẹp…Cảnh Tư Hàn không khỏi ngưng thở trong chốc lát. Ngay sau đó anh lập tức nhíu mày dời tầm mắt "Mặc cái gì!"Lúc này, Lạc Kim Vũ mới phát hiện bản thân mặc rất mỏng, cô hô nhỏ một tiếng, nhanh chóng giơ tay che lại trước ngực, không vui chất vấn "Anh không biết có câu phi lễ chớ nhìn sao?"Cảnh Tư Hàn bất ngờ, sau đó cười lạnh "Làm ra vẻ!"Lạc Kim Vũ không còn gì để cãi lại, làm một người cho không, đưa tới tận cửa, nói những lời này với Cảnh Tư Hàn khá là dối trá, cô không khỏi âm thầm "Hừ" một tay cầm lấy áo khoác ngủ vắt trên ghế, bao bọc lấy cơ thể, khổ không nói nên lời, tất cả là tại nguyên chủ mà ra, giờ bắt cô phải bồi nồi thế này…Cảnh Gia Dịch lại không chú ý đến chuyện này, bò từ trên giường xuống, vui vẻ bước từng bước chân ngắn nhỏ chạy tới phía ba mình, rồi lại dừng lại ở nửa đường, có chút thấp thỏm, nhẹ giọng gọi một tiếng "Ba!"Cảnh Tư Hàn híp mắt nhìn con trai, vươn tay quắc bé "Lại đây!"Cảnh Gia Dịch lập tức lao tới, chặt chẽ nắm lấy tay Tư Hàn xoay người, tính đi rồi chợt dừng lại, không có quay đầu, dùng giọng lạnh lùng nói "Thay quần áo xong, lập tức đi xuống!"Hết chương 1

vật hy sinh nữ phụ nuôi con hằng ngày